Thứ Hai, 23 tháng 5, 2011
Gặp Lại Nhau
Gặp Lại Nhau
Mười mấy năm trời mới gặp nhau Quán nhỏ thân thương ở cạnh trường
Thời gian như nước chảy qua cầu Ly chè đậu đỏ đượm tình thương
Cùng nhau vui thỏa niềm tâm sự Hàn huyên quên hết bao công thức
Phượng đỏ trường xưa lại thắm màu Mà nhớ bài thơ mộng rất thường
Dăm đứa ngồi chơi dưới bóng dừa Nhớ thành phố cũ những đêm mưa
Khu vườn cây trái gió đong đưa Gió hát ru êm mấy rặng dừa
Tàng cây vú sữa vui nhân chứng Gió lạnh nhưng lòng không thấy lạnh
Ghế đá vô tư chẳng thẹn thùa Nhờ bàn tay ấm của ai đưa
Một bầy bướm trắng buổi hừng đông Kỷ niệm lan man tựa sóng trào
Đậu trước sân trường đông thật đông Nhớ làm sao hết nhớ làm sao
Áo trắng tinh anh mang phù hiệu Cố nhân tứ tán trăm ngàn nẻo
Vô tư như thể một dòng sông Có nhớ ngày nào một nẻo xưa
Ngôi trường là nỗi nhớ không quên Gặp lại khi đời đã chớm thu
Từng khuôn mặt ấy thật là quen Mà mùa xuân ấy vẫn còn như
Cơn gió làm ai bay nón lá Trong ta mãi mãi màu tươi thắm
Nhờ ai ai đó lượm dùm lên Tao ngộ bây giờ dệt ý thơ.
Huỳnh Ngọc Diêu, France
Gió Rụng Sầu Riêng
Gió Rụng Sầu Riêng
Nước rong bìm bịp kêu chiều
Ca dao ai hát gợi nhiều nhớ thương
"Chuột kêu rúc rích trong rương
Anh đi cho khéo đụng giường mẹ hay
Mẹ hay mẹ hỏi đi đâu
Con đi rót nước lấy trầu mẹ ăn"
Hẹn hò một buổi đầy trăng
Mẹ nghe tiếng động ngoài sân giật mình
Con ơi có kẻ trộm rình
Kẻ gian như đã đứng nhìn ngoài hiên
Em nghe vội trấn an liền
Dạ thưa gió rụng sầu riêng vườn mình
Sầu riêng riêng vẫn đẹp xinh
Bao nhiêu trái rụng là mình gặp nhau
Đêm về nhìn ánh trăng sao
Sầu riêng rụng trúng đứa nào bội vong
Đo sông đâu dễ đo lòng
Người đi một buổi nắng hồng thênh thang
Về nơi đô hội giàu sang
Bỏ sầu riêng lại, đôi đàng cách xa
Dẫu lời thề có phôi pha
Xin sầu riêng rụng rụng xa...xa người. Huỳnh Ngọc Diêu, France
Nước rong bìm bịp kêu chiều
Ca dao ai hát gợi nhiều nhớ thương
"Chuột kêu rúc rích trong rương
Anh đi cho khéo đụng giường mẹ hay
Mẹ hay mẹ hỏi đi đâu
Con đi rót nước lấy trầu mẹ ăn"
Hẹn hò một buổi đầy trăng
Mẹ nghe tiếng động ngoài sân giật mình
Con ơi có kẻ trộm rình
Kẻ gian như đã đứng nhìn ngoài hiên
Em nghe vội trấn an liền
Dạ thưa gió rụng sầu riêng vườn mình
Sầu riêng riêng vẫn đẹp xinh
Bao nhiêu trái rụng là mình gặp nhau
Đêm về nhìn ánh trăng sao
Sầu riêng rụng trúng đứa nào bội vong
Đo sông đâu dễ đo lòng
Người đi một buổi nắng hồng thênh thang
Về nơi đô hội giàu sang
Bỏ sầu riêng lại, đôi đàng cách xa
Dẫu lời thề có phôi pha
Xin sầu riêng rụng rụng xa...xa người. Huỳnh Ngọc Diêu, France
Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2011
Chiên Vàng Kỷ Niệm
Chiên vàng kỷ niệm
Ở giữa dòng đời nơi xứ lạ
Tình cờ trong cuộc sống bon chen
Vài câu thăm hỏi trong siêu thị
Mới nhận ra rằng ta rất quen
Mái tóc ngày xưa chảy mướt dài
Giờ đây cắt ngắn gọn gàng thay
Sợ cho mùi khói xông lên tóc
Dầu mỡ là niềm vui đắng cay
Dịu dàng tươi thắm một cành hoa
Nâng niu đài các tuổi ngọc ngà
Còn đâu ngày tháng vô tư ấy
Bên sự cưng chìu của mẹ cha
Ước mơ gói trọn theo ngày tháng
Chiên vàng từng một chiếc nem ngon
Nấu xào thân phận đời xa xứ
Tuổi trẻ rồi ra cũng chín dòn
Gấp rút trao nhau lời thăm hỏi
Vội vàng như một cuộc tản cư
Thời gian dành trọn cho cơm áo
Tâm trí rồi ra cũng mệt nhừ
Có nhớ ngày xưa buổi cuối tuần
Áo dài tha thiết dáng bâng khuâng
Cười vui trên phố bao bè bạn
Vô tư trong trắng buổi vào Xuân
Vội vã tạ từ nhau mấy câu
Bận lòng chi nữa phút xa nhau
Đêm về đốt lửa lo sinh kế
Chiên thật dòn tan một mối sầu
Huỳnh Ngọc Diêu
Ngày vào Xuân năm 2001
Ở giữa dòng đời nơi xứ lạ
Tình cờ trong cuộc sống bon chen
Vài câu thăm hỏi trong siêu thị
Mới nhận ra rằng ta rất quen
Mái tóc ngày xưa chảy mướt dài
Giờ đây cắt ngắn gọn gàng thay
Sợ cho mùi khói xông lên tóc
Dầu mỡ là niềm vui đắng cay
Dịu dàng tươi thắm một cành hoa
Nâng niu đài các tuổi ngọc ngà
Còn đâu ngày tháng vô tư ấy
Bên sự cưng chìu của mẹ cha
Ước mơ gói trọn theo ngày tháng
Chiên vàng từng một chiếc nem ngon
Nấu xào thân phận đời xa xứ
Tuổi trẻ rồi ra cũng chín dòn
Gấp rút trao nhau lời thăm hỏi
Vội vàng như một cuộc tản cư
Thời gian dành trọn cho cơm áo
Tâm trí rồi ra cũng mệt nhừ
Có nhớ ngày xưa buổi cuối tuần
Áo dài tha thiết dáng bâng khuâng
Cười vui trên phố bao bè bạn
Vô tư trong trắng buổi vào Xuân
Vội vã tạ từ nhau mấy câu
Bận lòng chi nữa phút xa nhau
Đêm về đốt lửa lo sinh kế
Chiên thật dòn tan một mối sầu
Huỳnh Ngọc Diêu
Ngày vào Xuân năm 2001
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)