
Từ tranh sơn dầu khổ 55x72 của họa sĩ Tam Anh: tác phẩm HOA QUỲNH ANH
Ngộ Cố Nhân
Lâu quá vui mừng ngộ "cố nhân" Chai rượu hàn huyên vẫn cứ đầy
Thao thao bất tuyệt chuyện ngày xuân Trên bàn bao thuốc vẫn còn đây
Chuyện xưa có chuyện như quên mất Hóa ra hai đứa đều kiêng cữ
Nhắc lại rồi ta cũng nhớ lần Sức khoẻ mong sao được đủ đầy
Trao nhau tin tức bạn bè ta Ðiệu hát xàng xê thật trữ tình
Ðứa ở nơi nào đứa rất xa Làm sao thương quá khoảng trời xanh
Biết anh giờ đã lên ông ngoại Ru con giờ lại ru cho cháu
Hoa hậu trường xưa đã hóa bà Mà ngỡ như ru giấc ngủ mình
Ta ngồi kể lại chuyện ngày hoa Nắm níu rồi ra cũng phải xong
Ðơn giản mà sao rất đậm đà Kẻ về giữ cháu kẻo con trông
Những chuyện đã qua nhiều thế hệ Kẻ lo thủ tục ngày hưu trí
Mà mình cứ nghĩ mới hôm qua Tay xiết tay nhau, chút mủi lòng
Huỳnh Ngọc Diêu, France
Xin Thong Thả
Hỏi bạn bè mái tóc bạc nhiều chưa
Xin chầm chậm chờ ngày ta gặp lại
Ta sẽ cười vui như một thời trẻ dại
Chút hồn nhiên như thuở mới vào đời
Nhắc nhở nhau những năm tháng tuyệt vời
Dẫu cuộc sống vẫn còn như mới lạ
Bên tách cà phê đen hay ly trà đá
Kỷ niệm theo về càng lúc càng đông
Con nước đầy tiếng bìm bịp trên sông
Như đưa tiễn đám lục bình trôi dạt
Lũ chúng mình như hoa bèo phiêu bạt
Vẫn mơ về con bến nước ngày xưa
Dẫu cuộc đời sớm nắng với chiều mưa
Những kỷ niệm như vẫn còn nguyên mới
Chiếc xuồng nhỏ khi những ngày xuân tới
Ôm ấp đầy những gánh lúa vàng hoe
Vui pháo xuân bằng khí đá ống tre
Ðêm canh thức ngồi canh nồi bánh tét
Chị xên mứt và anh ngồi nghe hát
"Út Trà Ôn" từ máy hát cổ xưa
Hỏi bạn bè mái tóc bạc nhiều chưa?
Xin thong thả chờ ta ngày gặp lại
Huỳnh Ngọc Diêu, France
Con Ở Nơi Nầy
Con ở nơi nầy chẳng thiếu thứ chi Mùa đông ở nơi nầy cảnh vật héo hon
Chỉ có thiếu ánh mắt nhìn của mẹ Mà con thấy trong tim mình ấm áp
Mắt dịu hiền dõi theo từ tấm bé Dòng chử mẹ hiền hiện ra trước mắt
Dắt dìu con theo mỗi mỗi bước đi "Gắng học ở người để tiến thêm xa"
Con ở nơi nầy chẳng thiếu món chi Con ở nơi nầy phương tiện của người ta
Thức ăn hàng ngày cao lương mỹ vị Xa lộ thênh thang đêm ngày tấp nập
Sao vẫn nhớ cơm nhà mình bình dị Sao vẫn nhớ con đường vào thôn ấp
Tộ kho khô canh rau nhút đậm đà Kẻo kẹt vai gầy mẹ gánh chợ xa
Con ở nơi nầy tiếng lạ của người ta Con ở nơi nầy rộn rã giấc mơ
Mà như có tiếng mẹ hiền thoang thoảng Ðêm nằm ngủ thấy về bên gối mẹ
Thuở ấy học thì bù đầu con toán Bè bạn bà con sum vầy vui vẻ
"Ðêm khuya rồi ngủ một chút đi con" Chén rượu đong đầy dìu dặt lời thơ
Huỳnh Ngọc Diêu, France 
Từ tranh màu nước khổ 40x55 của họa sĩ Tam Anh: tác phẩm BÁN HÀNG RONG
Nước Rong Ngày Tết
Tôi ở nơi nầy chẳng có dòng sông Hàng cau gầy qua mấy độ nắng mưa
Nên thèm khát muốn nhìn con nước lớn Vẫy tay đón từ xa miền quê ngoại
Nhìn đám lục bình lá xanh mơn mởn Con đường nhỏ rong chơi thời trẻ dại
Mang màu hoa tím trắng ngược xuôi dòng Vẫn còn đây cây cầu khỉ gập ghềnh
Nhìn bến đò ngày Tết thật là đông Hàng mít ngày xưa như thể đứng nhìn
Ghe dưa hấu chở lên từ xóm rẫy Vẻ trách móc ai quên vườn thơ ấu
Những trái dưa tròn da trơn bóng bẩy Tôi trở lại bên dòng sông yêu dấu
Ruột đỏ tươi như tình cảm đậm đà Nghe bìm bịp kêu con nước lớn ngày nào
Muốn đi vào khu chợ Tết đầy hoa Ðám lục bình trôi dạt ở phương nao
Cánh Thược Dược rung rinh bên chòm Cúc Theo Gió Tết-nước rong-về bến củ
Cành Mai nở vàng tươi mừng hạnh phúc Nhớ rất nhiều mà sao như chưa đủ
Vạn Thọ, Mồng Gà, hoa Huệ lừng thơm Vì nơi nầy chẳng có một dòng sông
Gió chiều về thoang thoảng một mùi rơm Ðể chiều nay ba mươi Tết nước rong
Con Cút lủi mất tiêu bên bờ rạ Nỗi thèm khát muốn nhìn con nước lớn.
Ai quết bánh phòng xóm trong nghe rộn rã
Xuồng chở mình về lại xóm nhà xưa Huỳnh Ngọc Diêu, France
Giải Phương Trình
ax² +bx+c= 0
/\ = b² -4ac
Nếu a là mộng là mơ
Thì b là nỗi mong chờ ngày xanh
X kia đáp số chưa thành
Như delta đó loanh quanh cuộc đời
Mấy mươi năm một cuộc chơi
Ngẫm ra thì thấy nụ cười còn đâu
Tóc xanh giờ đã bạc màu
Phương trình toán học ngày nào còn đây
Tri âm cố cựu chút nầy
Là phương trời cũ là ngày quê xưa
Nẽo đời hết nắng rồi mưa
Hết mưa rồi nắng mà chưa giải dùm
X,a,b,x tùm lum...
Huỳnh Ngọc Diêu, France