Cám ơn đã đọc thơ
Xin cám ơn người đã đọc thơ
Theo ta trở lại những ngày mơ
Theo ta trở lại ngày thơ ấu
Dầu bụi thời gian chẳng xóa mờ
Xin cám ơn người đã xẻ chia
Những niềm thao thức giữa đêm khuya
Ưu tư gói trọn niềm thương nhớ
Một mảnh tình quê một lối về
Xin cám ơn người đã đọc thơ
Theo ta tìm lại cõi xa mờ
Tóc xanh kỷ niệm ngày xưa ấy
Cho mình sống lại một trời thơ
Xin cám ơn người đã cảm thông
Kiếp sống tha hương một tấc lòng
Tháng năm gánh nặng vì cơm áo
Mà thấy tình quê vẫn mặn nồng
Xin cám ơn người đã lắng nghe
Những dòng thơ viết nỗi đam mê
Quên đi giây phút đời cay nghiệt
Trói buộc ta vào nỗi chán chê
Đời buộc ta vào nợ áo cơm
Cho ta tắt nghẽn mối tâm hồn
Còn đâu xúc cảm trong đời sống
Chỉ có cho ta những nỗi buồn
Thơ tựa qua sông bắt nhịp cầu
Cho mình gặp gỡ cảm thông nhau
Như dòng suối ngọt qua đồng vắng
Tưới đất khô cằn cây lớn mau
Xin cám ơn người đã xót thương
Con tầm nghiệp dĩ đã tơ vương
Con tàu mờ mịt trong đêm vắng
Nhờ chiếc đèn pha để rọi đường
Ngàn dậm rồi ta cũng thấy gần
Thơ mình được đọc giữa người thân
Như ta ở giữa dòng thân ái
Của bạn bè xưa, của cố nhân.
Huỳnh Ngọc Diêu Tháng 3 năm 2001